Không thể phủ nhận một thực tại rằng, games đã và đang càng ngày càng có sức hút đối với nhiều người. Nhất là trong từng lớp hiện đại, áp lực công việc gia tăng khiến cho nhiều người chơi tìm đến games như là một cách để giải tỏa căng thẳng, xua tan cảm giác mỏi mệt. Những games lành mạnh, có ích cộng với việc điều tiết thời gian chơi hợp lý có thể giúp người chơi thư thái, cân bằng về mặt tâm lý sau những giờ học tập, làm việc khó nhọc. Tuy nhiên, thực tiễn là một bộ phận không nhỏ người chơi games giờ không thích chọn lọc những games mang tính tiêu khiển nhẹ nhàng nhưng thích thử sức mình ở những trò chơi có thể mang lại “cảm giác mạnh”. Đây chính là một trong những lý do khiến cho nhiều games thủ tìm đến những trò chơi mang tính bạo lực và càng chơi thì càng bị cuốn hút, khó có thể dứt ra được. Khi được thẳng tắp sống trong “cảm giác mạnh”, người chơi dễ bị ám ảnh từ những cảnh tượng diễn ra trong trò chơi. Điều này có thể được lý giải: theo quy luật của cảm giác, khi con người tiếp xúc nhiều lần với một hiện tượng nào đó, thân sẽ có những phản xạ để dần thích ứng. Khi người chơi xúc tiếp với games bạo lực ở một tần suất cao, sẽ có những tác động bị động đến xúc cảm của người chơi. Trong khi games là một thế giới ảo. Khi chơi, games thủ có thể tùy ý làm những điều gì mình thích mà không sợ bị kiểm soát hay trừng trị. Những trò chơi bạo lực lại luôn đầy rẫy những cảnh bắn phá, chém giết, “mạnh ai nấy sống”, “cá lớn nuốt cá bé” nên có thể tác động xấu tới thế giới quan của người chơi. Không kiểm soát được hành vi, suy nghĩ dẫn đến việc người chơi nhìn cuộc sống thực tại bằng con mắt mộng tưởng, tưởng tượng ra cuộc sống xung quanh luôn tồn tại bạo lực, hằn học, cừu địch, và cần phải “ra tay” để thiết lập lại “trật tự” cuộc sống. Từ đó dễ làm nảy những hành động tiêu cực khi người chơi bước ra khỏi thế giới ảo, trở về với cuộc sống thực tại. Đáng lo là lứa tuổi “nghiện” games bạo lực đang có thiên hướng được “trẻ hóa”. Với tâm lý tò mò, hiếu kỳ, bốc đồng, thích cảm giác mới lạ, những trò chơi mang tính bạo lực đang tạo ra sức hút lớn đối với một bộ phận giới trẻ, nhất là tầng lớp học sinh, sinh viên. Ở lứa tuổi này, việc khám phá và được hành động một cách tự do để tự khẳng định mình trong mắt mọi người xung quanh trở thành mong muốn và nhu cầu của nhiều bạn trẻ. Điều này giải thích tại sao nhiều games thủ trẻ tuổi thích hóa thân thành các “anh hùng” hay “siêu nhân” trong các trò chơi mang tính bạo lực. Hậu quả là do kỹ năng sống chưa có độ “chín”, khi bị chìm đắm trong một thế giới ảo đầy bạo lực, nhiều em bị rối nhiễu tâm lý, ảnh hưởng đến học tập, sinh hoạt. Hiểm nguy hơn, một số games thủ trẻ tuổi đã vận dụng chính những kỹ năng đã “luyện” được từ các trò chơi bạo lực vào thực tại. Đa số các games nói chung, games bạo lực nói riêng bây giờ đều được lưu hành trên internet. Thông tư 02 của Bộ Thông tin và Truyền thông quy định trẻ thơ dưới 14 tuổi vào quán internet chơi games, truy cập mạng phải có người lớn đi kèm, hướng dẫn. Tuy nhiên, trên thực tiễn, quy định này chưa có tính khả thi. “Thượng đế” của các quán internet phần nhiều đang ở độ tuổi HS – SV. Trong khi đó, các chủ quán vì mục đích lợi nhuận đã lơ quy định này, không có động thái soát độ tuổi người chơi. Các trò chơi cũng được phân chia ứng với các độ tuổi khác nhau. Nhưng do tiêu chí phân chia còn lập lờ, chưa rõ ràng nên trên thực tiễn, những trò chơi chém giết đầy tính bạo lực của “người lớn” vẫn được giới trẻ ưa chuộng chọn lọc và được thỏa sức chơi mà không có sự can thiệp của chủ quán. Đã đến lúc các cơ quan chức năng cần có những biện pháp mạnh mẽ, quyết liệt, những chế tài đủ sức răn đe nhằm hạn chế, giảm thiểu những tác hại và nguy cơ tiềm tàng từ games bạo lực. Trong khi chờ những động thái hăng hái từ các cơ quan có thẩm quyền phát huy hiệu quả, các gia đình cần quan tâm nhiều hơn đến thời gian học tập, vui chơi, tiêu khiển của con em mình. Song song phối hợp chém với nhà trường để có những biện pháp giáo dục hạp đối với những “tín đồ” của games bạo lực, tránh những hậu quả đáng tiếc có thể xảy ra. Bùi Minh Tuấn |